*CHUYỆN THÁNH PIO 5 DẤU VÀ LỬA LUYỆN NGỤC
Thầy Modestino có một số năm sống gần cha Pio. Thầy đã trở thành đệ tử nhiệt tình của cha. Thầy kể câu chuyện như sau : <Vào năm 1951, tôi ở San Giovanni Rotondo để trợ giúp bên cạnh cha Pio. Tôi cũng muốn những lợi ích đến từ những lời khôn ngoan của cha. Một chiều tối kia, cha Pio trên đường về phòng sau buổi chầu Mình Thánh. Tôi cùng đi với ngài. Tôi tự nhiên buột miệng hỏi :
- Thưa cha, cha nói sao về lửa Luyện Ngục ?
- Nếu Chúa muốn ban phép cho một linh hồn trong Luyện Ngục đi từ lửa Luyện
Ngục tới lửa ghê gớm nhất trên thế gian, thì sẽ giống như đi từ nước nóng
qua nước mát.
Lần khác, bà C. Birulli hỏi cha thánh :
- Thưa cha, xin cha cho con một ý niệm về lửa Luyện Ngục
- Hỡi con, các linh hồn trong Luyện Ngục muốn lao mình vào trong giếng lửa trần gian, vì đối với họ, nó giống như giếng nước mát
Thật không may, chúng ta chưa suy nghĩ đủ về những đau khổ trong Luyện Ngục. Nếu chúng ta dành thời giờ để chiêm niệm sâu sắc hơn về việc này, thì chắc chắn chúng ta sẽ có thể tránh được những lỗi lầm nhỏ mà thường ngày chúng ta ít quan tâm hay chẳng quan tâm, vì chúng ta không cho đó là những lỗi đáng lưu y’, cũng như chúng ta sẽ nhiệt tình hơn nữa trong việc cứu giúp các linh hồn đang phải khốn khổ trong Luyện Ngục. Thực ra, đối với chúng ta, với cuộc sống thường ngày trên trần thế, chúng ta có thể dễ dàng cất đi những đau khổ này cho các linh hồn trong Luyện Ngục, trong khi các linh hồn không thể tự mình đi hay làm giảm bớt chút nào được.
(memaria.org)
0nhận xét:
Đăng nhận xét