LÀM SAO ĐỂ KHÔNG XÉT ĐOÁN VÀ NÓI XẤU ANH EM?
Kính thưa quý bạn! Liên Lỷ Thống Hối xin phép được chia sẻ: Một trong những điều lỗi bác ái mà đa số chúng ta thường hay mắc phải đó là xét đoán và nói hành; nói xấu. Trong mạc khải Chúa và Tôi; khi bà thụ khải là Gabrien Bossis nói xấu người vắng mặt thì Chúa Giêsu mắng bà ấy liền: “Con có câm miệng ngay không!” Tuy nhiên cũng không dễ tránh tội xét đoán và nói hành nếu không ý thức rõ ràng về tội này; cho nên thánh Bonaventura đã tố cáo 4 cách nói xấu:
1- Khi người khác có sự tốt còn kín; thì tôi tìm cách che dấu đi kẻo người ta biết mà khen.
2- Khi người khác có sự tốt đã trống; thì tôi tìm cách gièm pha để người ta nghi ngờ mà bớt khen.
3- Khi người khác có sự xấu còn kín; thì tôi tìm cách khui ra để người ta biết mà chê.
4- Khi người khác có sự xấu đã trống; thì tôi tìm cách thì tuyên truyền rộng ra để cho nhiều người biết mà chê thêm.
Thông thường chúng ta vẫn cho tội xét đoán nói hành là tội nhẹ; nhưng nếu ai đã cảm nhận Tình Chúa Yêu Con và Con khao khát Yêu Chúa thì sẽ thấy một khi tội đã xúc phạm đến Tình Yêu thì không có tội nào là nhẹ cả. Và; qua việc ít phạm hay không phạm tội xét đoán và nói hành cũng cho thấy nhiệt độ lòng mến Chúa của mỗi người.
Nguyên nhân của tội xét đoán và nói hành thường là do ganh tỵ; khi người khác có gì hơn mình thì lấy làm khó chịu; hoặc khi được người khác sửa lỗi cho nhưng không khiêm nhường chấp nhận; lại quay lại moi móc khuyết điểm của anh em; một cách rất tự nhiên mà không thấy đó là tội; là xúc phạm đến Thiên Chúa. Mà cũng có khi người ta phạm tội xét đoán và nói hành chỉ vì kiêu căng như muốn nói rằng: người đó xấu như thế đó; còn tôi không có như vậy!
Con người ganh tỵ là bởi kiêu căng; kiêu căng là bởi dại dột; dại dột là bởi mù tối; mù tối là vì không được Thần Khí Tình Yêu soi dẫn; không được Thần Khí Tình Yêu soi dẫn là vì không có lòng Yêu Chúa trên hết mọi sự. Có thể nói tội nào cũng bởi kiêu căng. Kiêu căng là chỉ yêu chính mình; chứ không hề Kính Yêu Chúa. Và khi không kính yêu Chúa thì cũng đâu cần gì phải kính yêu tha nhân. Có kính yêu Chúa thì mới vì yêu Chúa mà vâng lời; noi gương Chúa mà quỳ xuống cởi áo ra thắt lưng lại rồi rửa chân cho anh em; nghĩa là phải khiêm nhường; phải coi mình thấp kém rốt bét trong mọi người thì mới chân thành yêu thương bác ái được. Nếu không yêu thương bác ái thì: 1Cr 13:
“1) Giả như tôi có nói được các thứ tiếng
của loài người và của các thiên thần đi nữa,
mà không có đức mến,
thì tôi cũng chẳng khác gì thanh la phèng phèng,
chũm chọe xoang xoảng.
(2) Giả như tôi được ơn nói tiên tri,
và được biết hết mọi điều bí nhiệm, mọi lẽ cao siêu,
hay có được tất cả đức tin đến chuyển núi dời non,
mà không có đức mến, thì tôi cũng chẳng là gì.
(3) Giả như tôi có đem hết gia tài cơ nghiệp mà bố thí,
hay nộp cả thân xác tôi để chịu thiêu đốt,
mà không có đức mến,
thì cũng chẳng ích gì cho tôi.
(4) Ðức mến thì nhẫn nhục, hiền hậu,
không ghen tương, không vênh vang, không tự đắc,
(5) không làm điều bất chính, không tư lợi,
không nóng giận, không nuôi hận thù,
(6) không mừng khi thấy sự gian ác,
nhưng vui khi thấy điều chân thật.
(7) Ðức mến tha thứ tất cả,
tin tưởng tất cả, chịu đựng tất cả.
(8) Ðức mến không bao giờ mất được.
Ơn nói tiên tri ư? Cũng chỉ nhất thời.
Nói các tiếng lạ chăng? Có ngày sẽ hết.
Ơn hiểu biết ư? Rồi cũng chẳng còn.
(9) Vì chưng sự hiểu biết thì có ngần,
ơn nói tiên tri cũng có hạn.
(10) Khi cái hoàn hảo tới, thì cái có ngần có hạn sẽ biến đi.
(11) Cũng như khi tôi còn là trẻ con, tôi nói năng như trẻ con,
hiểu biết như trẻ con, suy nghĩ như trẻ con;
nhưng khi tôi đã thành người lớn,
thì tôi bỏ tất cả những gì là trẻ con.
(12) Bây giờ chúng ta thấy lờ mờ như trong một tấm gương,
mai sau sẽ được mặt giáp mặt.
Bây giờ tôi biết chỉ có ngần có hạn,
mai sau tôi sẽ được biết hết, như Thiên Chúa biết tôi.
(13) Hiện nay đức tin, đức cậy, đức mến,
cả ba đều tồn tại,
nhưng cao trọng hơn cả là đức mến.”
Vâng! Thưa quý bạn tất cả bắt đầu bằng lòng mến!
0nhận xét:
Đăng nhận xét