Tại thành Carcassone nước Pháp, thời thánh Đaminh còn sống, có một chàng thanh niên khô đạo, lại kiêu ngạo khinh chê kinh Mân côi mà Đức Mẹ đã truyền dạy thánh Đaminh khuyên dạy mọi người lần hạt.
Chúa đã để cho chàng thanh niên đó bị quỉ nhập, chàng bị vật vã đau đớn. Người nhà dẫn hắn đến xin thánh Đaminh trừ quỉ ra.
Thánh Đaminh dạy đưa hắn đến nhà thờ, và trước mặt đông người, ngài hỏi:
-Trên trời, không kể Thiên Chúa Ba Ngôi, còn có ai mày sợ hơn cả?
-Quỉ khóc tru trếu không chịu nói, nó xin chỉ nói nhỏ với một mình thánh nhân thôi.
Thánh nhân không chịu, Ngài sấp mình nài xin Đức Mẹ bắt quỉ nói ra công khai. Quỉ miễn cưỡng nói:
-Chúng tôi là những kẻ dối trá, đừng tin chúng tôi, hãy hỏi các thiên thần chỉ bảo cho.
Thánh nhân lại sấp mình xuống nữa nài xin Đức Mẹ. Đức Mẹ hiện đến cầm roi đánh quỉ, bắt nó phải xưng thật ra cho mọi người nghe, nó liền hằn học thú nhận:
-"Hỡi mọi người hãy nghe đây: Bà Maria là Mẹ Đức Chúa Trời, Bà có quyền phép bảo vệ kẻ nào kính mến Bà khỏi sa hỏa ngục. Ai tôn sùng Bà thật lòng thì thoát khỏi tay chúng tao. Mỗi lời Bà ấy xin cùng Chúa thì hiệu quả hơn mọi lời cầu của các thánh. Ai sắp mất linh hồn sa hỏa ngục mà kêu Tên Bà Maria thế nào cũng được cứu giúp. Nếu không có Bà Maria, thì chúng tao đã phá hủy đạo Chúa từ lâu rồi. Bà ấy ban cho kẻ siêng năng lần hạt Mân côi được khỏi mọi sự dữ, được ăn năn thống hối mọi tội lỗi, và được về thiên đàng".
(Tháng Đức Bà,Hiện Tại xb, tr. 33) (Những Ơn lạ Mẹ ban tập I, số 50 trang 53)
—
0nhận xét:
Đăng nhận xét