Hỡi muôn cây, hãy ca tụng Đức Chúa, là Thiên Chúa của ngươi!
Người cho ngươi tắm mát bởi sương sớm
Yêu kiều trong gió mới
Khoác áo tinh khôi mở mắt chào ngày
Hỡi muôn chim hãy cất lên đi, tiếng tạ ơn Đức Chúa
Người cho ngươi điều muôn loài chẳng có
Bầu trời kia là sân chơi đùa, và cây kia là bạn hát ca
Cỏ dại kia hãy vui mừng hớn hở
Vì thân ngươi mềm yếu thấp hèn, Đức Chúa đã đoái thương
Ngươi mọc chỗ kẻ khác chẳng mọc, và sống nơi kẻ khác chẳng sống
Hoa hồng kia sớm nở tối tàn
Còn ngươi tươi xanh mãi chẳng thôi
Gọng vó kia hãy ca tụng Đấng tạo hóa
Đã cho ngươi cơ thể diệu kì
Đi trên mặt nước chẳng hề nao núng chi
Và bầy đàn con cháu ngươi đông đúc chẳng ai động tới
Hỡi hoa kia hãy cất tiếng tạ ơn
Vì này ngươi khoác áo Đức Chúa ban
Trần gian này không ai phục sức đẹp hơn và duyên dáng hơn nữa.
…
Và lạy Đức Chúa Trời của con!
Con ước chi là cỏ dại trong nhà Chúa
Là gạch đá lót chân nơi Ngài ngự
Để bên Ngài cất tiếng tạ ơn
Dù người đời rẻ rúng khinh chê
Hay nhạo cười nhiếc móc
Muốn nhổ bỏ thân con cỏ dại
Vẫn có Đức Chúa chở che
Ngài định cho hoa nở thế thôi
Và hết sương mai nắng phải lên rồi
Nào có loài chẳng theo Thánh Ý
Vậy con xin cứ làm hoa dại
Bên nhà Chúa thôi!
Con chẳng sợ chi, chẳng hề hấn gì!
Nếu người đời chẳng thương nhổ đi cỏ dại
Thì này đời nó phải tiêu vong
Nhưng linh hồn con ở bên Đức Chúa
Là Đấng thương con, vì con yêu mến Ngài!
Maria Têrêsa
Tạ ơn Chúa và Đức Mẹ!
Trả lờiXóaNhưng linh hồn con ở bên Đức Chúa
Trả lờiXóaLà Đấng thương con, vì con yêu mến Ngài!